1. Tôi được cha Lâm đưa về nhà. Lâm Dao ghét tôi lắm, vừa thấy tôi đã rơm rớm nước mắt. Như thể phải chịu ấm ức gì ghê lắm vậy. "Chị." Tôi ngoan ngoãn lên tiếng, muốn chào hỏi cô ta. Nhưng Lâm Dao chỉ trừng tôi một cái, lau nước mắt rồi chạy lên lầu.
1. “Ai vặt hết gai cây xương rồng của tôi?” Hình ảnh đính kèm là một chậu xương rồng trụi gai. Sau khi tiện tay lướt tới “lệnh truy nã” trên diễn đàn trường, tôi như cá chép lộn người, từ kẻ đang hấp hối trên giường bệnh bật dậy.
1 Hai giờ rưỡi sáng, trên mặt tôi đã có 2 quầng thâm đen to như mắt gấu trúc, tôi gửi luận văn sang cho Cố Yến. Nhìn dòng chữ "Gửi đi thành công", tôi thở phào nhẹ nhõm, mệt mỏi bò từ trên ghế xuống giường, chuẩn bị làm một giấc thật ngon.
1. “Trình Hâm! Mày làm gì đây?” (程歆 Hâm trong hâm mộ). Khi bạn cùng phòng cuống cuồng chạy tới tìm tôi thì tôi mới thức dậy sau một giấc ngủ ngon hiếm hoi. “Chuyện gì?” Tô Tô đưa điện thoại ra trước mặt tôi, mặt kinh hoàng: “Mày tự coi đi.”
1 “Không ngờ Hứa Thức Sơ là người đầu tiên kết hôn.” “Trước kia quả thực cô ấy rất ngoan ngoãn, nhưng từng bị vứt bỏ, có người lấy là may rồi.” Tôi siết chặt thiệp mời, làm lơ những tiếng thì thầm đó. “Tháng sau mình sẽ kết hôn, hoan nghênh mọi người đến tham dự.”
Khi đang thề nguyện, tôi bỗng nhìn thấy người bạn trai đã m ấ t hai năm về trước đang ngồi trong góc, lẳng lặng nhìn tôi. Giây phút ấy, nước mắt của tôi bất chợt rơi xuống. MC cười nói: “Cô dâu cảm động quá, được lấy người mình thương nhất định sẽ rất hạnh phúc.”
1. Năm 14 tuổi ta tiến cung. Bởi vì ta thuộc thể hàn* nên Hoàng thượng luôn ôm ta trong lúc ngủ. *Thể hàn là những người có vẻ ngoài hơi gầy, tính cách hướng nội, sợ lạnh, ít mồ hôi, rêu lưỡi trắng, sắc mặt cũng trắng.
Ngày 02 tháng 10, đốc quân Lục Chấp lấy vợ lẽ, anh lấy con gái nhỏ của hội trưởng hội thương mại Thượng Hải, Tống An Nhiên.
Sau khi tôi và Giang Khâm chia tay, anh ta đã uống say mèm rồi khóc lóc cầu xin tôi: “Song Song, xin em đừng rời xa anh.” Nhưng tôi không phải là Song Song. Nhìn nữ sinh có vài nét hao hao mình trong điện thoại của Giang Khâm tôi mới vỡ lẽ, thì ra mình chỉ là thế thân.