Lễ tình nhân năm đó, tôi bỏ lại anh lẻ loi một mình trên phố rồi quay người rời đi.
Nhiều năm sau gặp lại, anh đã trở thành một người quyền cao chức trọng.
Xuất hiện trong buổi đấu giá, mua vòng cổ cho bạn gái.
Mọi người trêu anh: “Sếp Tần sắp có chuyện vui rồi sao?”
1.
Đêm khuya yên tĩnh. Bỗng chợt một tiếng hét vang lên, khiến tôi tỉnh giấc.
1.
Ngày đầu tiên vào đại học, Dương Khiết, cô gái xinh đẹp nhất trong ký túc xá, cứ nhìn chằm chằm vào tôi và nói rằng tôi rất mảnh mai.
Tôi tưởng Dương Khiết đang khen tôi nên vội khen lại là cô ta cũng rất đẹp và cân đối.
1
Lúc ai đó đột nhiên gõ cửa.
Tôi đang đứng trước gương thử váy cho buổi tiệc đính hôn ngày mai.
Lâm Dịch ngồi trên chiếc sô pha ở bên cạnh, luôn rất bình tĩnh.
Như thể cái người ngày mai sắp đính hôn với tôi không phải anh ta vậy.
01.
Tại buổi giao lưu với người hâm mộ, Đường Khuynh sánh bước cùng Lục Trạch, một phóng viên nam đã đặt một câu hỏi sắc bén.
“Lục tổng, Tô phu nhân của anh đã qua đời gần một năm rồi, anh có từng nhớ đến cô ấy không?”
01.
Ở nhà công việc đồng áng quá nhiều nên tôi đã lấy điện thoại, mở Wechat lên và kéo bạn trai cũ ra khỏi danh sách đen.
“Em vẫn không thể rời xa anh được, chúng mình gặp nhau được không?”
1.
Từ
nhỏ ta đã là một công chúa không được yêu thương.
Mẫu thân ta là con gái của Vệ quốc đại tướng quân. Khắp thiên hạ không ai dám đến cầu thân, cho nên cuối cùng bà chỉ đành lựa chọn tiến cung.
1.
Lúc Tống Thời Nghiên dẫn người chặn tôi ở góc tường, tôi đang gửi tin nhắn cho "Nghiên Nghiên Bảo Bối" trên Wechat.
Ngoài hành lang ánh mặt trời chiếu vào đen kịt phòng học, chỉ có ánh sáng rơi vào ngoài cùng trên người thanh niên.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.