1 Cửa thang máy mở ra, các nhân viên vội bấm thẻ trước chín giờ, lần lượt đi vào. Tôi bị chen đến góc trong cùng. Trợ lý của tôi, Hà Tinh Tinh, đang bưng một ly cà phê, lách vào khi thang máy chuẩn bị đóng lại. Thang máy chậm rãi đi lên đến tầng 39.
Tôi làm nũng với ảnh đế đòi anh ấy sấy tóc cho tôi. Ảnh đế gõ màn hình, cười tủm tỉm nói: " Tôi đang livestream mà." Khu bình luận như nổ tung: "Sập phòng rồi? Ảnh đế ở chung với bạn gái?" Ảnh đế dập điếu thuốc trên tay:"Không phải, cô ấy là cháu gái của tôi."
Tôi tới bệnh viện để nhổ răng khôn, bác sĩ là một anh đẹp trai nhìn quen quen. "Có đau không?" Sau khi tiêm thuốc mê, tôi cắn chặt răng nói: "Không đau."
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 1. Nếu đã như vậy tại sao chúng tôi vẫn kết hôn. Điều này cũng rất khó nói, chính là có chút ơn cứu mạng mà bản thân đã hứa.
1. Ánh trăng sáng tôi nhớ mãi chẳng quên tên Kinh Thời Mặc. Khi quen nhau lần đầu, anh ấy dùng tiền cướp được của bọn lưu manh mời tôi đi ăn thịt nướng. Đó là một con hẻm nhỏ tối như mực, mỗi lần tôi đi làm gia sư đều phải đi qua con hẻm này.
Gần hết giờ làm, bạn trai tôi gửi cho tôi một cái ảnh hình tai mèo tự chụp, biểu tình qu.yến r.ũ. Tôi phóng to ảnh chụp lên, tai mèo này... Đây không phải chú mèo nhỏ đi lạc trước tôi nhặt được - Trứng Đen hay sao?
1. Khi thánh chỉ truyền đến phủ Thái úy, ta đang nằm hóng mát dưới tán cây liễu trong sân. Bệ hạ ban hôn cho nữ nhi phủ Thái úy và Tuyên Ninh Vương thế tử - Kỳ Tẫn Tu, tháng sau sẽ cử hành hôn lễ. Phủ Thái úy có hai tiểu thư, một trong số đó chính là ta.
1 “À… Phiền cậu đưa cái này cho Bùi Chấp giúp tôi.” Tôi cầm bức thư tình màu hồng phấn đó. Đây là bức thư tình thứ mười một trong tháng này.
1 Tôi trọng sinh rồi, trở về mười năm trước. Kiếp trước tôi bị c h ặ t đ ứ t tay, bị phản bội, bị mọi người cô lập, và cuối cùng c h ế t trong một tai nạn xe. Mà trong kiếp này, tôi nhìn kẻ đầu sỏ đã gây ra mọi chuyện, thật nực cười.