Trên gương trong nhà vệ sinh nhà tôi xuất hiện một dấu tay đàn ông.   Tôi sống một mình và dấu tay đó hiển nhiên không phải của tôi.   Việc đầu tiên tôi làm là chụp lại, đăng lên mạng để hỏi ý kiến.  
1. Trước khi xuyên không, tôi đang tham dự tiệc tất niên của công ty. Lãnh đạo đứng trên sân khấu hăng say diễn thuyết, còn đồng nghiệp thì ngồi dưới ăn uống. Rồi, tòa nhà công ty phát nổ. Bữa tiệc này trở thành bữa ăn cuối cùng của chúng tôi.
1 Giờ khắc này, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào gương mặt ta. Mười năm trước, hoàng thượng gặp nạn trong núi, thị vệ và phi tần đi theo không một ai sống sót. Vậy mà hoàng thượng lại kỳ tích trở về cung nguyên vẹn, còn mang theo cả ta. Hoàng thượng chiếu cáo thiên hạ:
Ta học chuyên ngành phục chế cổ vật, một ngày bất ngờ xuyên thành cung nữ thấp kém nhất trong hậu cung.   Một hôm, hoàng thượng và hoàng hậu nảy sinh tranh cãi.   Hoàng đế tức giận, vớ chiếc chén men Đông Thanh họa tiết lá sen bên cạnh rồi ném phịch xuống đất.
Tôi và bạn trai Tiền Thư Kỳ đi đăng ký kết hôn ở ngày 920, nhân viên nói tôi đang ở tình trạng đã kết hôn, không làm thủ tục được. Hệ thống còn hiển thị tôi đã đăng ký kết hôn từ năm năm trước, nhưng tôi căn bản không hề quen biết người đó.
Từ Đông cung theo lên, chỉ có ta và Diệu quý phi hai người mà thôi. "Dù Hoàng hậu nương nương có mỹ mạo đến đâu, cũng không được Hoàng thượng sủng ái, cuối cùng vẫn là quý phi nương nương của chúng ta được lòng Hoàng thượng nhất..."
Trong hội sở đấu giá dưới lòng đất, tôi bị nhốt trong lồng chờ đợi người anh thanh mai trúc mã đến cứu.   Trước mắt lại đột nhiên hiện lên từng dòng bình luận.   [Ôi, nữ phụ ngốc thật, nam chính chắc chắn sẽ chọn nữ chính bên cạnh cô mà.]  
Từ thuở bé, phụ mẫu đã dạy ta phải làm người lương thiện. Ta kính trên nhường dưới, đặt người trước bản thân, thế nhưng ngày tháng trôi qua, cuộc sống lại càng lúc càng bế tắc.   Phu quân sủng ái tiểu thiếp, nhi tử lười nhác không chịu học hành, ái nữ thì coi ta như kẻ thù.
1. Ta là con gái của Kinh Châu mục – tên ta là Đào Nguyệt Thanh. (Chú thích:  Kinh Châu Mục là một chức vụ trong thời kỳ Đông Hán và Tam Quốc. Kinh Châu mục = Thống đốc Kinh Châu / Lãnh chúa Kinh Châu Là một chức