Trọng sinh về cuối những năm 70, việc đầu tiên tôi làm là ly hôn.
Học nấu ăn, tham gia lớp xóa mù chữ, giúp đỡ thanh niên sa cơ trong trấn trước khi phất lên, thuận theo lợi ích thời đại mà dấn thân làm ăn...
Tôi là thiên kim thật bị tráo đổi, nhưng trong mắt ba mẹ ruột, chỉ có thiên kim giả – Trần Nhiên.
Kiếp trước, tôi và Trần Nhiên cùng bị bắt cóc, thế nhưng gia đình tôi lại không chút do dự mà chọn cứu Trần Nhiên.
Còn tôi – bị bọn bắt cóc g.i.ế.c hại.
01
Ta là một công chúa bình thường không có gì đặc biệt, phong hiệu là Hoa Dương.
Lý do không gì khác, ta có mười mấy người anh em trai cộng thêm sáu bảy người chị em gái, phụ hoàng đặt trên người ta sự chú ý không nhiều.
Kiếp trước, anh ba đã thay tôi xuống nông thôn, tôi mới có thể như ý nguyện kết hôn với Hoắc Khải.
Nhưng cuối cùng, anh ta lại vì báo đáp ân tình mà bỏ rơi tôi, đi chăm sóc một người phụ nữ khác.
"Ngươi ch.ết từ khi nào?"
Câu hỏi của lão đạo sĩ trước mặt kéo tôi trở về thực tại từ dòng ký ức.
"Đầu tháng này."
"Mới ch.ết vài ngày à, bảo sao trên người vẫn còn mùi người nặng như thế, không biết còn tưởng ngươi vẫn sống ấy chứ." Lão vừa nói vừa vẽ bùa.
GIỚI THIỆU:
Là chủ mẫu của Hầu phủ, vì danh dự gia tộc và tương lai của đích tử, ta nghiêm khắc quản lý gia đình, thậm chí còn dùng cả tiền hồi môn để duy trì vẻ vang cho Hầu phủ.
Tôi thề tôi tuyệt đối không có ham mê nghe lén.
Chẳng quan muốn tạo quan hệ tốt với Lâm Tâm, miễn khiến ngày sau “chị em” cạnh tranh.
Hiện tại xem ra, có lẽ cô ta không có thời gian quan t@m đến tôi rồi.
1
Khi đang lướt mạng xã hội, ánh mắt tôi bị hút vào một bức ảnh.
Lướt qua những nhân vật hào nhoáng đứng hàng đầu trong ảnh, tôi để ý đến một người đàn ông trẻ tuổi, lười biếng dựa vào ghế sofa phía sau họ, cúi đầu nghịch điện thoại.
Ngày đầu tiên khai giảng, bạn cùng phòng đã tự tạo hình tượng cho mình, nói rằng bản thân bị dị ứng với nước.
Thường ngày uống nước, rửa mặt thậm chí tắm rửa đều dùng trà xanh.
Nhưng thật trùng hợp, tôi lại bị dị ứng với trà xanh.