01
Sau khi đi kết giao buôn bán trở về, Trình Gia Hứa đã chuyển Bạch Nguyệt Quang, người đã biến mất mấy năm nay, vào tiểu viện mới xây của Hầu phủ.
Những cây tre xanh vốn được trồng cho ta, nay đã bị chặt tận gốc, vứt vào góc, bám bụi.
1.
Trước khi cử hành hôn lễ, tôi giả vờ đùa giỡn hỏi Chu Hành:
"Nếu hôm chúng ta kết hôn, Ninh Nhạc chạy tới cướp rể, vậy anh có đi cùng cô ấy không?"
Chu Hành cười nhạt, sờ sờ tóc tôi: "Em yên tâm, cô ấy sẽ không tới."
1.
Bùi Sơ Hoàn không tự nguyện cưới tôi.
Do áp lực từ phía gia đình, hắn không tiện từ chối nên mới qua lại với tôi một thời gian dài.
Kế hoạch kết hôn của chúng tôi thực chất chỉ là quan hệ hợp tác, đôi bên cùng có lợi.
Chỉ mình tôi đơn phương, âm thầm thích hắn.
01.
“Lâm Thanh Thù, nếu như không phải ngươi ngăn ta dùng tức cơ hoàn, thì lúc hiến vũ sao lại bị bẽ mặt thành ra như vậy?”
Lâm Ngữ Hi sắc mặt trắng bệch, lửa giận trong mắt nàng ta cháy rực, ánh mắt lạnh lẽo như dao lướt qua ta.
Nàng ta khẽ hé môi, một tiếng hạ lệnh.
Thiếu gia không biết gì về chuyện nam nữ.
Ta đã đích thân dạy hắn.
Từ đó hắn biết mùi vị, bảo ta hầu hạ mỗi đêm.
Nhưng sau khi ta có thai, hắn lại khoe với người khác:
“Chẳng qua là người hầu, chơi mà thôi, sau này gia sẽ có nhiều nữ nhân để chơi.”
1.
Bạn trai tôi tên là Chu Diệp.
Vào ngày sinh nhật của mình, anh ấy đã mời rất nhiều người đến hộp đêm ăn mừng.
Anh ấy nói vì trời đang mưa nên người giao bánh kẹt đường, nhờ tôi chạy xe đến lấy để kịp thời gian.
Tôi không phải là người thích đi xe đạp.
Dưới lầu mới mở một quán ném vòng.
Ngày đầu tiên khai trương, đã đông nghịt người.
Không phải vì trò chơi có gì đặc biệt, mà là vì khuôn mặt của chủ quầy.
Bạn thân Mạc Vãn kéo tôi xuống lầu, thấy một chỗ nhỏ bị vây quanh bởi đám người lớn.
1.
Mở mắt ra, ta trùng sinh lại vào ngày mẹ chồng đưa Tạ Thừa Ý về.
Mẹ chồng nắm tay hắn, mày mắt tràn đầy ý cười:
"Tĩnh Uyển, con nhìn đứa trẻ này xem, mày mắt giống Nam Phong biết bao."
Phu quân ta xuất chinh ba năm, khi trở về bên cạnh mang theo một mỹ nhân thanh khiết.
Hắn nói, cô nương này đã cứu mạng mình, hắn muốn đưa nàng ấy vào phủ.
Ta phẩy tay lớn: "Không vấn đề gì, thiếp thứ tứ thập tứ, cầm lấy số của ngươi đi."
Phu quân ta ngẩn người: "Số 44?"