Truyện ngược là một thể loại văn học tập trung vào những diễn biến và tình huống đầy đau khổ, bi kịch và đối mặt với sự đau đớn, khó khăn và thử thách. Thể loại này thường đặt nhân vật chính vào những tình huống khắc nghiệt, đối diện với những trở ngại và thách thức, và trải qua những trải nghiệm đau buồn và đau khổ.

Truyện ngược thường khám phá và tạo ra những câu chuyện đậm chất tâm lý, với các yếu tố như mất mát, sự phản bội, sự đau đớn, hoặc những sự kiện không may xảy đến với nhân vật chính. Nhân vật thường phải trải qua sự tàn nhẫn của cuộc sống, đối mặt với những rối ren của tình yêu và quan hệ, và thường không có kết quả hạnh phúc hoặc trọn vẹn.

Truyện ngược thường tạo ra một không gian tình huống căng thẳng, đau khổ và khó khăn, và thường khám phá các khía cạnh tối tăm của con người. Nó có thể đặt ra các câu hỏi về sự ràng buộc của tình yêu, lòng ganh đua, hay sự tàn ác trong xã hội và tâm hồn con người. Thể loại truyện ngược có thể mang đến những cảm xúc mạnh mẽ và khó quên. Nó thường chạm vào lòng độc giả, khiến cho họ cảm nhận sự đau khổ và khắc sâu vào tâm trí. Một số độc giả thích thú với việc khám phá và trải nghiệm những trạng thái cảm xúc mạnh mẽ nhưng cũng cần chú ý đến sự cảnh giác và cân nhắc về nội dung của truyện ngược.

Truyện ngược không hẳn luôn mang tính tiêu cực, mà thường mang đến những lời kết đầy sức mạnh và khám phá sự trưởng thành của nhân vật trong cuộc sống đầy gian truân. Mặc dù có thể gây xúc động và đau lòng, thể loại truyện ngược thường mang đến cái nhìn sâu sắc về con người và khả năng vượt qua những thử thách của cuộc sống. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại truyện ngược đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Người Tình Trí Mạng, Hãy Ở Bên Anh, Chứng Bệnh hay Giam Cầm Cô Dâu Không An Phận.

Anh ta ngẩng đầu lên hỏi tôi: “Cưng ơi, em thực sự chưa từng yêu anh sao?” Tôi bật cười, cúi xuống vỗ vỗ mặt anh ta: “Chưa từng.” “Ăn cơm tù cho ngon nhé, anh hùng hạng nhất yêu dấu của tôi.” …
Gửi người con gái đã khuất… —- Một.  Tiết tử: Đóa Hoa Mẫu Đơn Của Chủ Nhân Ngôi Mộ. Ngày hôm ấy, chiếc quan tài của ngôi mộ lớn vô danh cuối cùng cũng được tìm thấy. Đến tối, lúc trăng treo đầu ngọn liễu.
- Henry! Tìm thấy rồi, chính là khu vực này. Người đàn ông mặc áo blouse trắng vui mừng reo lên. - Cuối cùng kế hoạch có thể thực hiện được rồi, chúng ta có thể cấy chip vào điểm đen của bán cầu não này. - Cậu cần phải nhanh chóng thực hiện ngay bây giờ.
Thiệu An tỉnh lại trong bệnh viện. Phòng bệnh bắt sáng rất tốt, ánh nắng ban mai trực tiếp rót vào. Nhưng dù có được bao bên trong vầng sáng nhu hòa ấy, Thiệu An vẫn không cảm thấy dễ chịu. Mắt hắn rất đau, cố gắng rất lâu mới có thể mở mắt.
Bắc bán cầu sắp đi vào ngày đông giá rét, nam bán cầu vừa mới ló sắc xuân. Nam Phi, tháng mười, mùa du lịch thịnh vượng.
Sáng ngày thứ hai, tôi vào văn phòng được không lâu thì Văn Quân đã tới gõ cửa kính phòng làm việc của tôi, cô ta mang theo một ly cà phê không đường, một tập tài liệu chờ ký và một tấm thiệp mời cưới.
“Lâm Tịch, cô chắc chắn muốn được hệ thống triệu hồi sao? Một khi cô xác nhận triệu hồi, sau bảy ngày, mọi dấu vết của cô trên thế giới này sẽ bị hệ thống xóa bỏ hoàn toàn.”   Lâm Tịch nhắm mắt, chỉ trầm ngâm một chút, rồi kiên quyết đưa ra câu trả lời cho hệ thống.  
Năm mười tuổi, Gia Tĩnh mê phim thần tượng, cứ nằng nặc đòi mọi người viết điều ước rồi chôn vào bình, đợi nhiều năm sau đào lên. Họ mua giấy, đưa bút, đào hố giúp cô ấy, tôi chỉ đứng phía sau, cúi đầu im lặng. Thật ra tôi cũng muốn viết. Chỉ là không ai hỏi.