Thẩm Nam Châu đang ở nhà mình băm cỏ cho heo, một vài lời bàn tán rì rầm truyền vào tai. Nhà cô nằm ngay bên cạnh con đường lớn, mỗi ngày luôn có những nhóm người đi qua trước cửa, khiến cô cảm thấy cực kỳ khó chịu vì vị trí không thuận lợi.   Trước đây, khi Thẩm lão thái còn sống, còn có thể nói…
"Mướt thật! Không uổng công tao nhớ thương lâu như vậy." "Trông thì gầy, thịt đều tập trung trên mông cả. Loại cực phẩm này nhà họ Giang thật đúng là nỡ lòng tặng cậu ta cho chúng ta." "Chẳng qua chỉ là một đứa con riêng, có thể đổi được mấy dự án ngàn vạn vẫn là nhà họ Giang kiếm lời. Trước quay…
Chỉ một thoáng, không gian vang lên tiếng âm phong gào thét, giống như ngàn vạn ác quỷ đang kêu gào. Nam tử tóc dài ngẩng đầu lên, lộ ra một khuôn mặt tà dị. Hai đạo quang mang từ trên bầu trời dần bị hút vào thể nội, quang huy trong mặt trời và ánh trăng dần dần trở nên ảm đạm, khí thế của nam tử…
Ánh mắt Lisa liền đông lại, lòng ngực cô phập phồng, lạnh lùng đẩy Chaeyoung ra. -"Chaeyoung, xem như cô thông minh. Tôi liền nghĩ nếu cô thật sự mang thai tôi có nó để nó tồn tại hay không?" Lisa lạnh lùng xoay người. Chaeyoung nói vọng theo. -"Bảo bối! Em thật vô…
Chương 1: Vãi ra quần “Chương Khả Khê! Chú ý lời nói của em! Nếu còn dám vu khống anh và Ưu Ưu lần nữa, anh tuyệt đối sẽ không tha thứ đâu!” Trương Hạo đột ngột thắng xe, quay đầu lại, tức giận quát lên với Chương Khả Khê đang ngồi ở ghế phụ. Ở hàng ghế sau, Nhậm Ưu Ưu đôi mắt hoe đỏ, giọng nhỏ…
“Kẻ lừa tình, em hỏi anh.” Chương Như bị viêm mũi, vừa mới mở mắt đã hắt hơi liền ba cái đến choáng cả đầu. Nhận cuộc gọi công việc xong, cô vật vã bò dậy khỏi giường. Đánh răng, rửa mặt, trang điểm rồi xịt nước hoa một vòng như làm lễ trừ tà. Lúc ra khỏi nhà, con mèo cô nuôi đang ngồi chễm chệ…
Những con hẻm tối tăm, quanh co không thấy điểm dừng, mặt đất đầy ổ gà lồi lõm, khó mà tưởng tượng được rằng ngay giữa thành phố C vẫn có một nơi nhếch nhác như thế này. Đi sâu vào trong hẻm khoảng bảy, tám phút, một khu nhà tập thể cũ kỹ, xập xệ lặng lẽ đứng đó. Dù nơi này đã xuống cấp nghiêm…
“Tiến sĩ Tạ, anh có tin trên thế giới này thực sự tồn tại nhân ngư không?” Một giọng nam trầm thấp mang theo từ tính vang lên, phá vỡ sự trầm mặc trong phòng VIP. Người mở lời là một người đàn ông mặc quân phục đặc nhiệm. Khuôn mặt rắn rỏi, đường nét ngũ quan sâu sắc, khí chất kiên nghị. Bộ quân…
Takemichi làm ra vẻ từ chối, nói thật chứ phục vụ ở đấy toàn những người có quyền có chức, không cẩn thận thì bị đuổi việc như tong!!! Cậu thắt lại chiếc nơ màu trắng trên cổ, chào mọi người rồi ra khỏi phòng. Sau khi lấy rượu chỉnh lại đầu tóc và bộ đồng phục màu xanh dương đậm Takemichi hít một…