TRÙNG SINH
Vu Chi Hằng ngồi yên trên một chiếc ghế trắng, ngây người nhìn vào chiếc bàn không xa, nơi đó đặt một khung ảnh. Trong khung ảnh là bức chân dung đen trắng của một chàng trai cười tươi vui vẻ, thoải mái và tự do.
Điều bất ngờ xảy ra vào hai ngày trước, và cho đến tận bây giờ, hắn vẫn…
Tại một góc khuất trên chiếc ghế dài của quán bar, trong ánh đèn xanh mờ ảo, Nguyễn Hân Đề vô thức nhắm mắt lại.
Hai giây sau, cô từ từ mở mắt, lấy tay che miệng ngáp một cái thật dài. Nghe hai người bạn cùng phòng đang trò chuyện, cô chỉ thấy chán nản, dùng ống hút khuấy đều ly sữa tươi trước…
Vào khoảng 12 giờ đêm, một cửa hàng nhỏ nào đó ở góc phố ở Munich, nước Đức, cuối cùng cũng chuẩn bị đóng cửa.
Suốt cả ngày không có một vị khách nào.
Thẩm Mộ Khanh khẽ thở dài, trong tay nắm chặt lấy phong bì đã được niêm phong cẩn thận.
Duỗi tay về hướng cô gái đang lau chùi tủ, vẫy vẫy tay…
Xung quanh chiếc thuyền mui đen cũ kỹ, sương mù dày đặc trôi lãng đãng, chạm vào da người mang đến cảm giác lành lạnh.
Lâm Hiểu Hiểu bị đưa đến một căn nhà tường trắng ngói đen trong sân, chào đón cô không chỉ có bố mẹ mà còn vài người lớn tuổi lạ mặt.
Một người lớn tuổi nhìn xung quanh rồi giải…
[Daddy]Chương 1 – Hình phạt cho việc cậu làm hỏng đồ của tôi
Những ngón tay thon dài lướt trên chiếc khuy măng sét trong hộp. Viên hồng ngọc chủ đạo, xung quanh là những viên kim cương trắng được đính tỉ mẩn theo quy luật dài ngắn xen kẽ. Mẫu chủ đạo của bộ sưu tập Thần Thoại mới nhất thuộc dòng…
Chương 1
“Điện hạ, ngài có khỏe không?”
Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, kéo sự chú ý đang ngao du thiên ngoại của Tạ Trường Sinh trở về.
Y chớp chớp mắt, nhìn về phía cung nữ: "Hả?”
Cung nữ cầm khăn tay thấm nước trên trán Tạ Trường Sinh: "Điện hạ, thái y sẽ đến ngay bây giờ. Nô tì muốn…
Chương 1: Ai cũng ghét bỏ
Cố Diệp Phong, vài phút trước vẫn còn là một người thích cả ngày đọc tiểu thuyết và chơi trò chơi tự do.
Hắn thích nhất là những nam chính kiểu thánh phụ, đến mức khi nam chính bị bắt nạt thảm hại, bị đè nén? Đó là điều không tồn tại!
Thánh phụ thật là phẩm hạnh…
“Ọc… ọc…”
Sáng sớm, Lục Thanh tỉnh dậy vì tiếng bụng đói réo vang.
Cảm nhận cơn đói cồn cào trong bụng, hắn thở dài, đưa tay xoa nhẹ nơi dạ dày.
“Có kêu thế cũng vô ích thôi… giờ biết tìm đâu ra cái ăn chứ?”
Hắn đưa mắt nhìn quanh. Căn nhà rách nát, xiêu vẹo, khó mà gọi là “nhà”, khiến hắn chỉ biết…
Tên: Kim Bo Myung.
Tuổi: 33
Anh đang sống một cuộc đời tầm thường.
Không phải anh vốn muốn sống như thế này. Khi mới sinh ra, anh chẳng biết gì cả, và đến khi bắt đầu biết suy nghĩ, anh - như mọi người khác - cũng từng có những ước mơ lớn lao.
Muốn trở thành tổng thống, nhà khoa học, hay bác sĩ -…