Truyện ngược là một thể loại văn học tập trung vào những diễn biến và tình huống đầy đau khổ, bi kịch và đối mặt với sự đau đớn, khó khăn và thử thách. Thể loại này thường đặt nhân vật chính vào những tình huống khắc nghiệt, đối diện với những trở ngại và thách thức, và trải qua những trải nghiệm đau buồn và đau khổ.

Truyện ngược thường khám phá và tạo ra những câu chuyện đậm chất tâm lý, với các yếu tố như mất mát, sự phản bội, sự đau đớn, hoặc những sự kiện không may xảy đến với nhân vật chính. Nhân vật thường phải trải qua sự tàn nhẫn của cuộc sống, đối mặt với những rối ren của tình yêu và quan hệ, và thường không có kết quả hạnh phúc hoặc trọn vẹn.

Truyện ngược thường tạo ra một không gian tình huống căng thẳng, đau khổ và khó khăn, và thường khám phá các khía cạnh tối tăm của con người. Nó có thể đặt ra các câu hỏi về sự ràng buộc của tình yêu, lòng ganh đua, hay sự tàn ác trong xã hội và tâm hồn con người. Thể loại truyện ngược có thể mang đến những cảm xúc mạnh mẽ và khó quên. Nó thường chạm vào lòng độc giả, khiến cho họ cảm nhận sự đau khổ và khắc sâu vào tâm trí. Một số độc giả thích thú với việc khám phá và trải nghiệm những trạng thái cảm xúc mạnh mẽ nhưng cũng cần chú ý đến sự cảnh giác và cân nhắc về nội dung của truyện ngược.

Truyện ngược không hẳn luôn mang tính tiêu cực, mà thường mang đến những lời kết đầy sức mạnh và khám phá sự trưởng thành của nhân vật trong cuộc sống đầy gian truân. Mặc dù có thể gây xúc động và đau lòng, thể loại truyện ngược thường mang đến cái nhìn sâu sắc về con người và khả năng vượt qua những thử thách của cuộc sống. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại truyện ngược đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Người Tình Trí Mạng, Hãy Ở Bên Anh, Chứng Bệnh hay Giam Cầm Cô Dâu Không An Phận.

Đó là một buổi chiều tà của Thượng Hải 1930, một ngày rất u ám, quyện theo cái hanh khô lúc đầu thu. Từ cửa sông Tùng[1], có tiếng con tàu rền rĩ cập bờ vọng đến.
Đó là một buổi tối rét lạnh lạ thường, trong không khí dày đặc mùi máu tanh. Lăng môn vừa trải qua một trận tai ương.
Minh nguyệt kỉ thì hữu, bất tri thiên thượng cung khuyết, kim tịch thị hà niên? (2) Bên tai, là tiếng côn trùng thưa thớt kêu vang, vừa mở mắt, đầy trời ánh sao phản chiếu trong đáy mắt, Tử Thanh theo bản năng sờ tìm chiếc máy ảnh trên cổ: “A! Máy ảnh của mình đâu?!”
Vừa ra khỏi cổng bệnh viện, tôi lập tức ném phiếu xét nghiệm vào thẳng thùng rác. Xong rồi móc trong túi quần ra một điếu thuốc, còn chưa kịp châm lửa thì điện thoại đổ chuông. Tiếng chuông độc quyền chỉ dành cho người nọ.
Đông Dương lờ mờ thức dậy, muốn mở mắt ra nhưng chỉ thấy toàn màu đen, tay chân dường như đang bị trói lại trên cái ghế nào đó, bên tai nghe tiếng xì xào, bàn tán. "Lần này là của gia tộc An Nam với French à." "Bọn chúng cũng giỏi đấy chứ."
"Sơn hữu mộc hề... mộc hữu chi, Tâm duyệt quân hề... quân bất tri." (Trên núi có cây, cây có cành Lòng ta có người, người nào hay.)
Cánh cửa từ từ mở ra. Tấm thảm đỏ trải dài từ trước cửa vào trong sảnh, chiếc đèn chùm pha lê trên trần nhà ánh lên những tia sáng rực rỡ. Ánh đèn chiếu rọi xuống sàn nhà bóng loáng như gương, tạo nên những điểm sáng lấp lánh muôn màu.
11: 30 PM Minh Hy tan tầm làm muộn, bình thường 7h anh đã sớm nằm trên chiếc sofa êm ái ở nhà lướt mạng. Ai biết được, hôm nay lão sếp anh như trúng tà bắt tăng ca đêm mới tha cho về.