Truyện cung đấu là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về tranh đấu quyền lực và âm mưu trong triều đình. Thể loại này thường xoay quanh cuộc sống và cuộc chiến giành quyền lực giữa các phi tần, hoàng hậu, hoàng thượng và các cung nữ trong triều đình. Truyện cung đấu thường mô tả những mưu mô, âm mưu và sự cạnh tranh gay gắt trong cung đình, nơi mà các nhân vật chính phải chiến đấu để bảo vệ bản thân, gia đình và quyền lợi. Các câu chuyện trong thể loại này thường chứa đựng những yếu tố như tình yêu, lòng đố kỵ, sự phản bội và quyết định khó khăn của các nhân vật.

Truyện cung đấu tạo ra một không gian rộng lớn và phức tạp trong triều đình, nơi mà những âm mưu và cuộc chiến quyền lực diễn ra. Thể loại này thường khám phá các khía cạnh về tâm lý con người, lòng tham vọng và cảnh giác trong một môi trường đầy rủi ro. Truyện cung đấu thu hút độc giả bằng việc tái hiện một phần của lịch sử và văn hóa triều đình, cung cấp một cái nhìn sâu sắc về các quy tắc xã hội, quyền lực và tình yêu trong một môi trường khắc nghiệt. Nó tạo ra sự kịch tính, căng thẳng và sự háo hức khi người đọc theo dõi những tình tiết phức tạp và những cuộc đấu tranh giành quyền lực.

Truyện cung đấu mang đến những cảm xúc như sự kích thích, sự bất ngờ và sự thách thức. Nó thường phản ánh những khía cạnh xã hội và tâm lý phức tạp của con người trong môi trường đầy cạnh tranh và đen tối. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cung đấu đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Bệnh Bệ Hạ Cũng Không Nhẹ, Thệ Bất Vi Phi, Đông Cung hay Tiến Công Sủng Phi.

Tôi xuyên thành một cung nữ quét dọn ở Phượng Ngô Cung.  Kim thủ chỉ duy nhất của tôi, chính là có thể nghe thấy tiếng lòng của cây cối. Cây trinh nữ ở cung Quý phi nói: “Lão Hoàng đế thích ăn bánh hoa quế.”
Chuyện ta vào cung, vốn là một điều bất ngờ.
Nhận ra mình đã trùng sinh, ta ôm chầm lấy tỷ tỷ bằng xương bằng thịt đang sống sờ sờ trước mắt, chứ không phải một t.h.i t.h.ể gầy trơ xương. Ta bẩm sinh đã là kẻ xấu xa, từ nhỏ đến lớn, đã làm quá nhiều chuyện đáng sợ.
1. Năm Nguyên Khang thứ sáu, ngày mười sáu tháng Giêng. Một trận đại tuyết phủ trắng Trường An.   Suốt đêm, tuyết trắng rơi dày đặc, trắng xoá đất trời, vùi lấp cả hơi thở cuối cùng nơi đế đô.
Ta học chuyên ngành phục chế cổ vật, một ngày bất ngờ xuyên thành cung nữ thấp kém nhất trong hậu cung.   Một hôm, hoàng thượng và hoàng hậu nảy sinh tranh cãi.   Hoàng đế tức giận, vớ chiếc chén men Đông Thanh họa tiết lá sen bên cạnh rồi ném phịch xuống đất.
1   "Thế tử phi, thế tử gia đang đợi người trong thư phòng."   Ta khẽ gật đầu, hơi nhấc váy, bước từng bước về phía thư phòng.  
Sương mù bốn phía, cả trong và ngoài hoàng thành Tây Lăng quốc bao phủ trong bầu không khí đầy áp lực. Nhị hoàng tử mà Hoàng đế yêu thương nhất qua đời, năm ấy mười bốn tuổi.
1   Ta bẩm sinh tai thính hơn người.   Trong một phạm vi nhất định, chỉ cần tập trung chú ý, ta có thể gạt bỏ tạp âm, cách mấy lầu các đình đài mà nghe trộm được người khác nói chuyện.  
[Ba giờ sáng phải thức dậy để vào triều, tên hoàng đế thối tha này thật vô nhân đạo.] Hứa Yên Miểu nhét vội vào lòng một cái bánh bao hấp, đội gió bước vào Triều phòng, tìm một góc ngồi xuống, bắt đầu gặm bánh. Thuận tiện dùng bát quái do hệ thống cung cấp để “ăn cơm”.