Truyện cung đấu là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về tranh đấu quyền lực và âm mưu trong triều đình. Thể loại này thường xoay quanh cuộc sống và cuộc chiến giành quyền lực giữa các phi tần, hoàng hậu, hoàng thượng và các cung nữ trong triều đình. Truyện cung đấu thường mô tả những mưu mô, âm mưu và sự cạnh tranh gay gắt trong cung đình, nơi mà các nhân vật chính phải chiến đấu để bảo vệ bản thân, gia đình và quyền lợi. Các câu chuyện trong thể loại này thường chứa đựng những yếu tố như tình yêu, lòng đố kỵ, sự phản bội và quyết định khó khăn của các nhân vật.

Truyện cung đấu tạo ra một không gian rộng lớn và phức tạp trong triều đình, nơi mà những âm mưu và cuộc chiến quyền lực diễn ra. Thể loại này thường khám phá các khía cạnh về tâm lý con người, lòng tham vọng và cảnh giác trong một môi trường đầy rủi ro. Truyện cung đấu thu hút độc giả bằng việc tái hiện một phần của lịch sử và văn hóa triều đình, cung cấp một cái nhìn sâu sắc về các quy tắc xã hội, quyền lực và tình yêu trong một môi trường khắc nghiệt. Nó tạo ra sự kịch tính, căng thẳng và sự háo hức khi người đọc theo dõi những tình tiết phức tạp và những cuộc đấu tranh giành quyền lực.

Truyện cung đấu mang đến những cảm xúc như sự kích thích, sự bất ngờ và sự thách thức. Nó thường phản ánh những khía cạnh xã hội và tâm lý phức tạp của con người trong môi trường đầy cạnh tranh và đen tối. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cung đấu đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Bệnh Bệ Hạ Cũng Không Nhẹ, Thệ Bất Vi Phi, Đông Cung hay Tiến Công Sủng Phi.

“Người… có nguyện vọng ư? Người luôn tự nói với mình, nguyện vọng không thể thực hiện ư? Luôn lo lắng sau khi thất bại, tình hình sẽ càng hỏng bét hơn ư?” Mắt chàng trai áo xanh lộ ra nét thương tiếc, hắn nói tiếp: “Tôi tới giúp người thực hiện nguyện vọng, thế nào?”
Ngoài cửa sổ tối tăm mù mịt, mưa lớn theo mái hiên rơi xuống, từng hạt to như hạt đậu nện trên nền đá xanh, gió gào thét đập vào cửa sổ khắc hoa lan, ban ngày bỗng nhiên biến thành đêm tối, càng lộ ra điêu tàn mùa này.
Thiên Hữu mười tám tháng hai năm hai mươi bốn, Đại Lăng vị hoàng đế thứ tư Cảnh Dật băng hà, tiên hoàng chỉ có một con trai.
Cảnh Nguyên năm thứ tư, đầu xuân.Sáng sớm trong Chiêu Đài cung, gió lạnh thổi lạnh, lá khô bay bay.Một cung nữ lớn tuổi đang quét dọn trong đình viện* trống rỗng, quét ——Chung quanh quá mức yên tĩnh, thế cho nên thanh âm cành cây lướt qua mặt đất có vẻ đặc biệt chói tai."Trần ma ma, gió thổi qua
Thời điểm Chúc Cẩm tỉnh lại, chung quanh là một mảnh tối đen, chỉ có một chút ánh sáng le lói trên đỉnh đầu, chiếu sáng xung quanh ước chừng được khoảng 1 mét. Nàng ngồi ở chính giữa nguồn sáng nho nhỏ, mà nơi này ngoại trừ nàng, cũng không còn gì khác.
Tháng bảy vào thu, ánh hoàng hôn buông xuống Hoàng cung, bao phủ lên cung điện một vầng sáng như thiêu đốt. Trên mái ngói lưu ly phản chiếu tia sáng chói mắt, khiến lòng người hốt hoảng.
Editor: Vương Chiêu Meo*Vài lời chú thích trước khi vào truyện:- Dận Nhưng lúc này mới có hơn 5 tuổi, mình để xưng hô là cậu- Thái tử thường xưng là “Cô” với mọi người- Dận Nhưng ở tại Dục Khánh cung. Cung này được tu sửa vào năm Khang Hi thứ 19.
Mùa đông năm Xương Long thứ ba mươi, dân chúng triều Tấn đắm chìm trong niềm hân hoan.
Năm Khang Hi thứ bốn mươi hai, Tử Cấm Thành.Trong một sân viện nằm chếch về phía Tây của Đông sương phòng thuộc Điện Trung Hòa, ma ma quản sự họ Trần đang bưng trà ngồi dưới hiên.