Truyện cung đấu là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về tranh đấu quyền lực và âm mưu trong triều đình. Thể loại này thường xoay quanh cuộc sống và cuộc chiến giành quyền lực giữa các phi tần, hoàng hậu, hoàng thượng và các cung nữ trong triều đình. Truyện cung đấu thường mô tả những mưu mô, âm mưu và sự cạnh tranh gay gắt trong cung đình, nơi mà các nhân vật chính phải chiến đấu để bảo vệ bản thân, gia đình và quyền lợi. Các câu chuyện trong thể loại này thường chứa đựng những yếu tố như tình yêu, lòng đố kỵ, sự phản bội và quyết định khó khăn của các nhân vật.

Truyện cung đấu tạo ra một không gian rộng lớn và phức tạp trong triều đình, nơi mà những âm mưu và cuộc chiến quyền lực diễn ra. Thể loại này thường khám phá các khía cạnh về tâm lý con người, lòng tham vọng và cảnh giác trong một môi trường đầy rủi ro. Truyện cung đấu thu hút độc giả bằng việc tái hiện một phần của lịch sử và văn hóa triều đình, cung cấp một cái nhìn sâu sắc về các quy tắc xã hội, quyền lực và tình yêu trong một môi trường khắc nghiệt. Nó tạo ra sự kịch tính, căng thẳng và sự háo hức khi người đọc theo dõi những tình tiết phức tạp và những cuộc đấu tranh giành quyền lực.

Truyện cung đấu mang đến những cảm xúc như sự kích thích, sự bất ngờ và sự thách thức. Nó thường phản ánh những khía cạnh xã hội và tâm lý phức tạp của con người trong môi trường đầy cạnh tranh và đen tối. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cung đấu đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Bệnh Bệ Hạ Cũng Không Nhẹ, Thệ Bất Vi Phi, Đông Cung hay Tiến Công Sủng Phi.

(Văn án)

 

Ta là một đứa trẻ ngốc nghếch.

 

Vào ngày cập kê, kế mẫu lừa ta rút thăm chọn chồng.

 

Ta chọn trúng thế tử của Hầu tước Ích Dương, một thiếu niên quang minh lỗi lạc và đầy ý chí.

 

Tiết Dao vẫn duy trì tư thế cầm ngựa gỗ giơ cao khỏi đỉnh đầu.

Không nhúc nhích, vẻ mặt nghiêm túc, giống như người bị hóa đá.

Có tiếng rất nhiều trẻ con cười đùa, còn có một đứa bé khóc.

Thần trí dần dần tỉnh táo, ký ức cuối cùng là máy bay rơi, tiếng nổ vang rền.

Ta ở trong cung gi*t lợn bốn năm, chỉ cần một rìu bổ là không con nào sống sót.

Mỗi lần gi*t một con lợn là ta lại niệm một tiếng Phật.

Kỹ thuật gi*t lợn thành thạo của ta được hoàng tử để mắt tới, sau đó được hắn thu làm tâm phúc.

Hoàng thượng ban cho ta một bát canh tránh thai, tiền triều hậu cung rộng lớn cộng lại hơn một trăm người, nhìn ta nuốt xuống, mới thở phào nhẹ nhõm.

Dù sao thì, Hoàng hậu nương nương là công chúa Hi Hà năm đó, chuyện này không phải là bí mật gì cả.

Ta nhặt bọc hành lý dưới đất lên, phủi bụi rồi khoác lên vai.

 

Chưa bước ra khỏi con ngõ dài hẹp, đã nghe thấy hai giọng nam quen thuộc từ phía sau vọng lại.

 

Bất mãn và thô lỗ:

 

“Mụ chanh chua hung hãn kia, đứng lại cho ta…”

 

Có lẽ ta sinh ra đã mang mệnh sao xấu.

Năm tuổi mất cha, bảy tuổi mất mẹ, sau đó bơ vơ nương tựa vào Chu gia - nơi cha ta khi còn sống đã định ra hôn ước.

Nói ra hôn sự này thật nực cười.

1

Năm đó, ta mười một tuổi.

"Châu Dục Tuyết, cha ngươi đến đón ngươi về nhà rồi!"

Cha muốn để ta thay tỷ tỷ tiến cung.

Ta mím môi, khẽ cúi người chào cha, rồi nhẹ nhàng mở miệng:

"Phụ thân, f-uck yourself."

"Nhị Hoa, con vừa nói gì?" Gương mặt già nua của cha đầy vẻ ngỡ ngàng.

Ta cúi đầu rũ mắt xuống, vẻ mặt ngoan ngoãn: "Nữ nhi bằng lòng."