-Ông vì người đàn bà đó mà bỏ rơi mẹ con tôi sao?_Người phụ nữ lên tiếng. -Tôi xin lỗi. Con tôi sẽ nuôi, vẫn cho nó gặp bà, hàng tháng tôi cũng sẽ cấp tiền cho bà._Tiếng người đàn ông nhẹ giọng. -Hoàng Chính Hải tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho ông, mãi mãi không bao giờ tha thứ cho ông...._Người phụ nư thét lên Bà ta biến mất trong làn khói trắng. -Bích Diệu... Bích diệu.... Ông ta hét lên, tỉnh lại, mở mắt ra nhìn lại xung quanh -Thì ra chỉ là mơ. Đã 17 năm rồi sao bà vẫn chưa tha cho tôi. ***** Sáng hôm sau ở một ngôi nhà nhỏ. -Chúc ba, mẹ một buổi sáng vui vẻ_nhỏ lên tiếng -hôm nay là ngày đầu tiên đến trường con đừng nên đi trễ. -Vâng ạ! Con đang rất chờ đợi đây_nhỏ vừa ăn vừa nói -Có cần ba đưa con đến trường không? -Ba à! Con lớn rồi mà, tự con có thể đi đến trường được. -Nếu như con lớn rồi thì sao có thể vừa ăn vừa nói như vậy chứ?_Mẹ nhỏ vừa nói vừa đưa ly sữa cho nhỏ._Con uống đi rồi đi học. Nhỏ vừa uống sữa vừa cầm chiếc cặp, uống xong nhỏ lập tức mang cặp vào. -thưa ba mẹ…
Tác giả: