1.

 

Mặt trời đã lên ba sào, ta mới lười biếng bò dậy khỏi giường.

 

Đêm qua, Lục Nghiên Chi bám lấy ta suốt cả đêm, giờ đây eo lưng ta vẫn còn đau nhức.

 

 Ơ, Lục Nghiên Chi đâu?

 

 Hắn đang nằm ngủ ngay bên cạnh ta.

 

Tháng 1 năm 1976, trước cổng trạm y tế Xuân Hoa.  

Trước bức tường trắng với dòng khẩu hiệu đỏ rực "Tất cả vì sức khỏe nhân dân", Trì Miểu cúi đầu nhìn tờ giấy khám trong tay, thất thần hồi lâu.  

Kết hôn sáu năm, cuối cùng cô cũng mang thai, hơn nữa đã được ba tháng.  

Ta ở biệt trang mười năm, đã sớm chẳng thể nhớ rõ mặt mũi cha mẹ ra sao.

Nhũ nương thường bảo ta là đích thứ nữ của nhà họ Vương, vốn dĩ phải sống trong cảnh lụa là gấm vóc, tất cả cũng chỉ tại cái tên thầy bói c.h.ế.t tiệt kia.

Kẻ từng batnat tôi trong trường, bây giờ quay ngược lại hỏi tôi có thể làm bạn gái hắn không.

 

Đương nhiên là không rồi.

 

1.

 

Khi cái tát sắp giáng xuống khuôn mặt cô gái, tôi bỗng nghe thấy một giọng nữ kỳ lạ vang lên: "Đừng mà! Em sẽ ch rất thảm đấy!"

 

Tôi cau mày.

 

Giọng nói kỳ lạ phát ra từ đâu vậy?

 

1

 

Theo chân tiểu thư đi đưa thuốc tránh thai, thì bên trong phòng the, sự tình vẫn còn chưa dứt. Một nhóm người chúng ta đành phải đứng ngoài hành lang, nghe lén động tĩnh bên trong. Đợi đến khi tiếng động kia dần tắt, cũng là lúc vừa vặn, ta liền đẩy cửa bước vào.

 

1

 

Năm Tân Sửu, mồng sáu tháng Chín, tiết Hàn Lộ.

 

 

 

Phu nhân nhà họ Lâm muốn chọn thông phòng cho thiếu gia.  

 

Đám nha hoàn xinh đẹp ai nấy đều háo hức chờ đợi.  

 

Ta cầm cây củi cháy dở, hỏi Thạch ma ma: "Có thể nướng củ khoai được không?"  

 

Nàng chuyển cái đầu đánh lượng bốn phía một cái.
Cái này nơi quái quỷ gì?
Nàng vì sao lại ở đây?
Bị bắt cóc rồi?
Cái nào không muốn mạng cẩu vật dám bắt cóc nàng?
【 ngươi chết! 】
"Ngươi mới chết đâu." Sơ Tranh mặt không thay đổi phản bác một câu.